Nhãn

Thứ Tư, 11 tháng 5, 2011

Making love out of nothing at all...


I know just how to whisper
And I know just how to cry
I know just where I find the answers
And I know just how to lie
I know just how to fake it
And I know just how to scheme
I know just when to face the truth
And then I know just when to dream
And I know just where I touch you
And I know just what to prove
I know when to pull you closer
And I know when to let you loose

And I know the night is fading
And I know the time's gonna fly
And I�m never gonna tell you everything I gotta tell you
But I know I've got to give it a try

And I know the roads to riches
And I know the ways to pain
I know all the rules and then I know how to break�em
And then I always know the name of the game

But I don't know how to leave you
And I'll never let you fall
And I don't know how you do it
Making love out of nothing at all

Making love
Out of nothing at all
Making love
Out of nothing at all
Making love
Out of nothing at all
Making love
Out of nothing at all
Making love
Out of nothing at all
Making love
Out of nothing at all

Everytime I see you, well the rays of the sun are all
Streaming through the waves in your hair
And every star in the sky is taking aim at your eyes
Like a spotlight
The beating of my heart is a drum and it's lost
And it's looking for a rhythm like you
You can take the darkness from the deep of the night
And turn it to a beacon burning endlessly bright
I gotta follow it 'cause everything I know
Well, it's nothing 'till I give it to you

I can make the runner stumble
I can make the final block
And I can make every tackle at the sound of the whistle
And I can make all the stadiums rock

I can make tonight forever
Or I can make it disappear by the dawn
And I can make you every promise that's ever been made
And I can make all your demons be gone

But I'm never gonna make it without you
Do you really wanna see me crawl ?
And I'm never gonna make it like you do
Making love out of nothing at all

Making love
Out of nothing at all...


Thứ Năm, 28 tháng 4, 2011

。。。!


...too many questions

...it's so difficult to understand

...more explanation is needed

...n result is always fail...!

Next time,I'll see you at different time

take care of your seft..!

(Sometimes it's better to keep silent than tellin' ur feelin' to others)


Thứ Hai, 25 tháng 4, 2011

不好心情的感覺!



最近突然太多事情出來了,什麽都做不好,做不到,真的好暈好暈!好久不遇到這樣的感覺真是不知道該怎麼辦。作業已經好多了又有其他不好的事情過來。以前這樣的時候我應該很快就可以走過去,很快會好不過這次不一樣,心情真的非常不好。今天去Masa的房間聊一下天就回來房間,喝了一瓶啤酒,跟一些朋友聊天心裡還是很不舒服,想出去外面跑步一下。昨天我媽媽想念我所以給我打電話,最近真不好意思好久不跟她聯繫。我很想家,很想回國去玩,怎麼辦。。!?快要暑假了,最近學習感覺很懶,作業太多了,但是還是都要做好交給老師。怎麼最近心情那麼不好,週末一定要出去別的地方休息一兩天,還是這樣比較好,什麽都不用想。這種事情太難解釋了,也沒有誰能幫我自己解釋所以說出來也沒有用!T___T....還是每天什麽不好難過的事情都不用想太多了,多笑笑點,希望心情快好點兒!



明天去拍照片吧,還是讓自己放鬆點。。。



(夏天了怎麼這裡還會那麼冷,真是天氣不好讓人的心情也不太好。。。!)

bleh blehhh....>.^ fightinggggg....

Thứ Năm, 14 tháng 4, 2011

Chỉ là 1 chút j đó....


Tôi - là 1 đứa con trai bình thường,thật sự rất giản đơn không hơn không kém,tôi nghĩ con người ai cũng như ai,bình đẳng thôi,người giàu có cũng như người nghèo khổ,họ đều có cảm xúc vui buồn như nhau - tôi nghĩ thế!Sinh ra trong 1 gia đình thiên về gia giáo nhưng tôi lại không như vậy,tôi yêu cha mẹ tôi vì tôi làm bất cứ điều j họ đều luôn tâm lý ủng hộ tôi,không biết từ lúc nào họ dậy cho tôi tính tự lập,không dựa dẫm vào người khác.Mẹ luôn là người hiểu tôi nhất,khi đã vào độ tuổi trưởng thành,tôi nghĩ vào độ tuổi của tôi nên có 1 chút thành quả gì đó nhưng ...không...tôi đang đi học và đi làm thêm - công việc của tôi cũng chỉ giúp tôi có chút j đó để đi du lịch - vì sở thích của tôi là du lịch và giao lưu với bạn bè!Tôi không vì thế mà ghen tị với người khác,tôi cũng không tự hào vì mình thế này thế nọ,tôi là tôi...bản thân tôi đang và đã làm đ.c j chính tôi sẽ là người hiểu rõ nhất!Tôi thường hay kể với mẹ tôi về cuộc sống và sinh hoạt của tôi ở nơi đất khách quê người mặc dù tôi đã lớn,tôi nghĩ điều đó tốt - mẹ tôi là mẹ cũng là người bạn thân thiết,hiểu rõ tôi hơn ai hết và hơn cả mẹ luôn ủng hộ tôi,bố tôi tính khí có chút nóng nẩy nhưng tôi biết ông lúc nào cũng ủng hộ tôi - tôi yêu điều đó! Thật sự tôi nghĩ đó cũng thật sự là 1 điều may mắn với mình rồi mặc dù sự ủng hộ đó ko fai về mặt vật chất nhưng tôi thấy tinh thần mình đ.c thoải mái,tôi thấy mình tự tin hơn.Trong cuộc sống ai cũng mắc phải nhưng khúc mắc của cuộc đời,tôi cũng vậy - đặc biệt trong tình yêu tôi đã mắc phải.Tôi đã từng cảm nhận được thế nào là hp,ty thật sự,tôi cảm ơn người đã cho tôi thấy điều đó,và đã cho tôi thấy sự thấy vọng trong ty,tôi không trách cứ,tôi coi đó là 1 kinh nghiệm trong cs của tôi,tôi nghĩ tôi còn trẻ (thật sự với 1 người mà tôi thích là tôi còn trẻ - mà người đó vẫn chưa tin ).Ngay lúc này đây,hạnh phúc đến với tôi thật sự rất đột ngột.Không thể nói tôi không muốn hy vọng vào điều đó,khi người con trai thích 1 người con gái và biết rằng người con gái đó cũng có cảm tình với mình thì điều đó thực sự rất tuyệt phải không.Tôi có hy vọng,và thật sự thật sự hy vọng vào 1 ty trọn vẹn,tôi đã từng có và tôi ko nắm giữ đ.c nó,tôi rất tiếc vì điều đó...Mẹ là người ủng hộ tôi nhất,so với con trai vào cái tuổi này vẫn còn khá trẻ - tôi nghĩ thế,mặc dù cha mẹ tôi luôn giục anh em tôi lấy vợ và tôi biết cha mẹ tôi còn muốn tôi thành đạt trước khi lập gia đình hơn là sớm thành thân.Tôi thích sự tâm lý đó của cha mẹ tôi,và tôi nghĩ dù tôi có làm điều j đì nữa ( tất nhiên không phải phạm pháp hay điều j xấu xa ) cha mẹ tôi sẽ luôn luôn ủng hộ tôi hết sức có thể.Tôi đã đi đ.c 1/4 cuộc đời,đã có những lúc nuối tiếc vì những điều mình làm sai và những điều mình không làm đ.c,nhưng tôi sẽ phải phấn đấu vì tương lai của chính mình.Phía trước chặng đường còn dài lắm,tôi không muốn suy nghĩ nhiều nhưng tôi cũng nên suy nghĩ 1 chút về tương lai của mình,cái hp đột ngột đó giờ đây tôi không b' nên làm tnao nữa,1 mặt tôi sợ,vì trước giờ hp của tôi quá hoàn hảo,tôi sợ tôi sẽ suy sụp,tôi rất sợ cảm giác đó,tôi sợ tôi không tự đứng dậy đ.c...nhưng tôi vẫn còn 1 chút % hy vọng vào điều đó và tôi mong mọi thứ sẽ ổn.Tôi nghĩ đó là điều ai cũng muốn thôi - 1 thứ hp trọn vẹn,chứ không phải 1 hp dang dở,hay bất hạnh...Tôi - đang ở nơi đất khách quê người,đã qua 1 quãng thời gian khá dài đã tự dạy cho tôi phải mạnh mẽ và tự lập hơn,tôi sẽ bước đi = chính đôi chân của tôi,sẽ làm hết sức = đôi bàn tay mình,tôi hy vọng mọi thứ thật sự sẽ ổn,chỉ thế thôi....tất nhiên không có j là trọn vẹn chỉ là mình muốn làm hết sức có thể thôi,tôi thật sự muốn hy vọng vào điều đó....chỉ thế thôi...!^^




PS:bài note tôi viết dài gấp đôi tnay mà không may bị xóa mất do chính tay mình...đành viết tạm thế vậy...:-<

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2011

幸福最晴天!



今天我剛看完一部電影真的很有意思,好久沒看一部電影那樣讓人那麼感動的!電影說到一個男的和一個女的,走過好多好多事:辛苦,流淚,開心,幸福。。。都有的,終於他們倆才得到幸福。這部電影的結局讓人非常感動,結局那兩個人也得到他們的幸福,在他們的商店里面看出外面是海邊,在晴天的那天可以說在世界上他們是最幸福的人,感覺全世界什麽都不重要,只有他們倆那麼幸福的“那麼幸福,誰受得了呢?”。看完這部電影我真的很感動,很羡慕他們的愛情。有苦,有甜,有開心,有難過,但終於就能得到了幸福!當然只是一部電影,像一個童話的故事,音樂的也很有意思“。。說好的約定呢。。。"真的好棒!對我來說真正的幸福真的很難得到,不過世界上每個人一定會自己找到一個他們自己真正的幸福。有時候我。。。已經遇到了我自己的幸福,我覺得還是值得的,不後悔,有流淚,有非常的難過。。。但是好像我值得收到那個感覺,反正那個人也讓我知道什麽叫愛情,她應該也知道我對她的感情,當然了,外衣只是外衣的問題,我不能了解,可能她也是,或許我不值得去愛。終於,現在呢?已經走過去二十多年了,也不怎麼年輕了,對於我來說可能說不定現在的事情,有的希望,不過該不要希望太多的,反正還會外衣的事情,將來我們不怎麼知道的,我還是像我之前,怎麼樣還是這樣吧!我想這樣是最好的,不要想太多,想太多只讓自己找到越多麻煩,越多煩惱。我還是我,她也是她,不過在我的生活中她的笑容,她的開心是我的幸福,我的開心,我的也是她的幸福,她的開心。。只要每天都能這樣這麼想就已經很幸福了!還是“到時候再說吧!好嗎?一定要幸福哦”<3

Thứ Ba, 22 tháng 3, 2011

Ngày nắng...!











Muốn dậy sớm 1 chút....

Muốn ngủ dậy nhắn 1 tn đến 1 người nào đó đặc biệt đối với mình....

Muốn tâm trạng thật vui khi sắp đón 1 ngày đẹp trời....

Mặc quần áo và lên đường đi dạo.....

Cầm 1,2 chiếc máy ảnh và 1,2 cuộn film đi chụp bất kể thứ j đó...
Mình vẫn luôn thích cảm giác 1 mình thong dong...khám phá...

Đó là khoảng khắc mình thấy thật thoái mái...thật yên tĩnh.....

Ngày nắng ở Côn Minh thật tuyệt,mọi thứ luôn tươi tắn và đẹp đẽ trong nắng.Thời tiết ở đây cũng thật đặc biệt ngay cả trong những ngày nắng,bạn cũng nên mang 1 chiếc áo khoác mỏng hay 1 chiếc khăn quàng cổ vì bất kì lúc nào khi bạn đứng ở 1 chỗ bóng râm 1 lúc bạn cũng sẽ cảm thấy hơi se lạnh 1 chút...nhưng tất cả điều đó tạo nên sự đặc biệt nơi đây.Một cuộc đi dạo 1 mình,hay 1 ngày đi chơi với bạn bè đi đây đó ngắm phong cảnh,hay chỉ dành vài ngày cuối tuần nghỉ ngơi để xa rời nơi mình đang sống đi ra xa 1 chút để thay đổi không khí cũng không phải là rất tuyệt sao?Khi thời tiết đẹp thì mình thường không cảm thấy tâm trạng buồn hoặc có lẽ khi gặp chuyện buồn,có thể 1 mình đi dạo trong 1 ngày nắng đẹp trời như thế thì mọi muộn phiền có lẽ cũng vơi đi và sớm hết thôi.Một kì học với lịch học khá nhiều cộng với 1 chút công việc cũng nên nghỉ ngơi 1 chút vào ngày cuối tuần để nghỉ ngơi,thư giãn,thong thả...tự mình có thể tạo cho mình những giây phút đấy 1 cách phù hợp và thoải mái nhất.Ngày nắng còn có thể đi gặp gỡ bạn bè rồi 888 trong những quán cafe có thể cả buổi cũng rất thú vị.Mùa này cây cối đã đâm chồi sau vụ lạnh đột ngột với tuyết rơi vừa rồi...cây cối xanh ngắt làm cho đầu óc mình luôn cảm thấy thư thả khi đi trên những con phố nhiều màu xanh như thế.Cầm 1 chiếc máy ảnh lên bạn có thể tùy thích bấm những cảnh vật,con người,mọi thứ hiện ra trước mắt mà không cần suy nghĩ,không cần fai đắn đo vì chiếc máy nằm trong tay bạn.Sự giao chuyển của mùa làm người ta thấy khoan kóoái lạ thường,vì đó là khoảng khắc và tâm trạng mỗi người không giống nhau khi thời tiết giao thoa chuyển đổi.Dường như mình không cảm thấy mùa hè nóng nực ở đây,nó không như Hà Nội,cũng không giống 1 nơi nào khác trên TQ mà mình đã tới,nó có cái hương vị riêng của nó,vì đó là ngày nắng ở Côn Minh - 1 nơi thật may mắn khi mình sẽ còn gắn bó 1 thời gian dài ở đây,mình sẽ tiếp tục hưởng thụ nó với ngày nắng của năm nay,năm sau....Dù bạn đã từng ở nơi đâu,thời gian dù dài hay ngắn,dù ít hay nhiều nó cũng để lại cho bạn chút ấn tượng j đó,và đó là ấn tượng của tôi về nơi đây trong những ngày nắng,1 cảm giác thật khoan khoái và đặc biệt....thật thú vị phải không nào!chào hè thôiiii....!^^

Thứ Năm, 3 tháng 3, 2011

雲南的夏天!【March 2 0 1 1】



這個星期已經開學3天了,好久不上課真的好困好懶。這個學期我們要跟中國研究生的同學一起上課,真的很辛苦。還記得上個星期我跟Masa一起上Masa的課,老師講得太多,太快啦,現在我也要學習他要錄音課文,真的很辛苦。這個學期真的有點忙,上課好多好多又要上班工作太忙了,沒有上課學期那麼放鬆。夏天快就來了,最近天氣太好了,每天都有太陽,晚上有點冷不過沒關係,反正這個月就是夏天不怎麼冷了,真好。還記得前幾個星期去西安下雪那麼多,超冷,真的受不了!最近好多新生過來,韓國朋友,泰國朋友來很多,宿舍又更加熱熱鬧鬧啦。時間真的走過去好快,不過我還覺得有點慢。現在最想就是到七月份去泰國,現在那邊超人的,聽說七月份下雨很多,還好!我也不太喜歡太陽太大,太長的。最近我們也去玩很多,太懶了,要努力學習一點,我想這個學期要自己學好日語,還有去泰國之前一兩個月一定要多學會說泰語,我太喜歡那兩個語言。生活還好,週末我們一起去玩,有時候又叫幾個好朋友一起去吃飯,喝酒,去酒吧見面,真的很開心。時間慢慢就走過去,朋友們又慢慢學完就回國,我最討厭那段時間,太難過啦,我們在一個國家不是我們的國家認識然後一起學習一個語言,一起去玩。。。也不太長不太短時間,但是我們認識是真的很開心,永遠不會忘記我們在雲南這個紀念,希望以後有機會還能聯繫,見面。突然又想越南,想河內。。。夏天吧,等到七月份我會回來,朋友們,我們七月份在泰國見,在越南見哦!祝你們有一個夏天玩得開心! ^^